Thứ Tư, 31 tháng 8, 2011

Những điều kỳ thú 3

Cứ thứ 6 lại vào quan tài ngủ để nhớ bạn

Cứ thứ sáu hàng tuần, ông Zelli Rossi lại ngủ trong quan tài để tưởng nhớ người bạn đã mất.

Câu chuyện của Zelli Rosi và thói quen ngủ kỳ lạ của người đàn ông 61 tuổi ở Sao Paolo, Brazil sẽ có thể vẫn là một bí mật gia đình nếu cháu trai 14 tuổi của ông đã không quyết định viết một câu chuyện về nó trong các tờ báo trường.
Bài báo kể lại, ông Rosi có một người bạn rất thân. Hai người có giao hẹn rằng, nếu ai chết trước thì sẽ được người kia mua quan tài tặng.

Ông Zeli Rossi nằm trong chiếc quan tài của người bạn quá cố tặng cho (Ảnh: MSNBC)
Năm 1983, Rosi tham gia vào một vụ tai nạn xe hơi và bị thương nghiêm trọng. Một chiếc xe quá tốc độ đã đâm vào Rosi trong khi ông đang ngồi trên xe đạp và ông đã phải nhập viện trong bốn tháng.
Nghe tin đồn ông đã chết, người bạn của Rosi đã mua chiếc quan tài tặng ông như đã hứa. Sau đó, Rosi đã cố gắng để trả lại quan tài, nhưng người bạn của ông không đưa nó trở lại, do đó, ông giữ nó trong nhà của mình.
Đến năm 1988, người bạn qua đời. Ông Rossi giữ lời hứa, mua cho bạn chiếc quan tài thật đẹp. Từ đó trở đi, vào thứ sáu hằng tuần, Rossi lại ngủ trong chiếc quan tài mà bạn mình mua cho trước kia.
Điều này đã xảy ra trong 23 năm qua, và dường như gia đình của Zelli Rossi không có một vấn đề với sự sắp xếp bất thường. Vợ ông thậm chí còn giúp chuẩn bị quan tài và giúp anh có được thoải mái trong đó. Cô luôn luôn nghĩ rằng đó là một chút lạ, nhưng cô đã không bao giờ sợ hãi

Bí ẩn về chết lâm sàng

Trong thực tế đã có những người chết đi sống lại, sau đó có khả năng đặc biệt như chữa bệnh không cần dùng thuốc, có khả năng giao tiếp với "người cõi âm", bỗng nhiên nói được nhiều thứ tiếng… Y học gọi đó là chết lâm sàng. Vậy chết lâm sàng là gì? Có mối liên hệ nào giữa chết lâm sàng với những khả năng đặc biệt?

Tỷ lệ chết lâm sàng là 2/10.000 ca

Theo BS Đặng Văn Quế, phó giám đốc Bệnh viện Mắt Quốc tế thì chết lâm sàng là tình trạng tim, phổi ngừng hoạt động hoặc hoạt động rất yếu, các tri giác mất hoàn toàn, chân tay mềm nhũn, lòng tử mắt giãn ra, một số hoạt chất như axitlactic và phốt pho tăng lên, hiện tượng giáng hóa và tổng hợp trong cơ thể bị đảo lộn.

Bằng một số phương pháp như điện tim, điện não đồ có thể thấy được một người chết lâm sàng thường xuất hiện đường đẳng nhiệt, tức là không có dấu hiệu của việc tim hay não hoạt động. Như vậy có thể nói chết lâm sàng là ranh giới giữa sự sống và cái chết.

Còn theo TS Vũ Thế Khanh, tổng giám đốc Liên hiệp Khoa học Công nghệ Tin học ứng dụng (UIA), chết lâm sàng vẫn xảy ra trong thực tế dù tỷ lệ rất thấp, chiếm khoảng 2/10.000 ca.

"Trước đây, khi cải mả (tiến hành sau khi người chết đã chôn được 3 năm), người ta thấy bộ xương người trong tư thế nằm sấp xuống, hoặc xương ống chân chống lên, dù trước đó tay, chân đã được buộc cố định trong quan tài. Đó là bằng chứng của việc người đã chết nhưng sống lại, họ đạp, đẩy nhưng không thành vì chết ngạt", ông Khanh lý giải.

Cũng theo ông Khanh, thông thường, chết lâm sàng dễ rơi vào những trường hợp chết nghẹn, nhất là khi người đó còn trẻ vì ngày trước việc tổ chức tang ma cho người trẻ thường diễn ra rất nhanh. Tuy nhiên, cũng cần phân biệt giữa chết lâm sàng với hiện tượng "quỷ nhập tràng". "Chết lâm sàng là việc người ta sống lại khi tưởng như đã chết, còn "quỷ nhập tràng" là hiện tượng người đã chết rồi, có con mèo nhảy qua, do có điện tích trái dấu nhau đã làm cho xác người chết ngồi bật dậy nhưng không thể sống lại được", ông Khanh nhấn mạnh.

Chết sau 10 - 12 giờ có khả năng sống cao nhất

Vậy chết lâm sàng diễn ra trong khoảng thời gian là bao lâu? Theo ông Khanh, thông thường, sau khi một người xác định là đã chết sẽ phải mất khoảng 10 - 12 giờđể thần thức ra khỏi cơ thể (hồn lìa khỏi xác). Trong thời gian này, mặc dù tim, phổi ngừng đập nhưng não bộ vẫn hoạt động, họ vẫn nhận biết được các hoạt động xung quanh. Bất kể một sự va chạm nào vào phần xác của người chết cũng gây ra sự đau đớn. Đây là giai đoạn có nhiều người hồi sinh và hồi sinh dễ nhất. Cũng có người sống lại sau 8, 9 ngày tưởng như đã chết nhưng về cơ bản, sau khi chết được 12 tiếng thì khó hồi sinh hơn vì khi đó thần thức đã hoàn toàn ra khỏi cơ thể.
Trong thời gian chết lâm sàng, bệnh nhân vẫn nhận biết được các hoạt động xung quanh.
Ông Khanh lấy dẫn chứng trường hợp của anh Nguyễn Văn Chiều (Gia Lâm, Hà Nội) bị điện giật cháy đen. Sau 9 ngày nằm viện, anh Chiều tỉnh lại và kể rằng, anh bay lơ lửng trong không trung, nhìn thấy xác mình đen lại thì rất sợ, xung quanh là người thân khóc lóc. Sau đó, có người cứ đẩy anh về phía cái xác đen thui kia và rồi anh sống lại. "Anh ấy bị điện giật khoảng năm 1994 - 1995 và mới mất cách đây chừng 5 năm", ông Khanh cho biết.

Mối liên hệ giữa chết lâm sàng với khả năng đặc biệt

Với nhiều ca chết lâm sàng được ghi nhận thì sau khi sống lại họ có khả năng đặc biệt. Ông Khanh cũng khẳng định điều này là có thật. Ông lập luận "ngay với trường hợp của anh Chiều, sau khi tỉnh lại anh có khả năng chữa bệnh mà không cần thuốc. Sau đó, anh sáng lập và làm giám đốc Trung tâm Tâm năng dưỡng sinh phục hồi sức khoẻ (thuộc UIA) cho đến khi mất".

Thật thú vị khi chúng tôi được biết chính TS Vũ Thế Khanh cũng đã từng rơi vào trạng thái chết lâm sàng. Ông kể lại, hồi ông chừng 10 tuổi, giữa trưa hè tháng sáu ông có ra đồng bắt cua. "Mệt quá, tôi lên bờ nằm. Đáng lẽ phải tìm đến một gốc cây nào đó nhưng giữa cánh đồng làm gì có cây to. Thế nhưng, lạ là tôi dần dần có cảm giác mát mẻ vô cùng, thấy mình như đang bay và nhìn thấy người mình đang nằm, úp chiếc nón lên mặt. Tôi còn thấy cảnh cả nhà đổ xô đi tìm rồi vác tôi về nhà. Sau lần đó, tôi bị ốm một trận "thập tử nhất sinh" trong ba tháng, tóc tre rụng dần, thay vào đó là tóc tơ mềm. Tôi cảm giác việc học hành cũng sáng dạ hơn, lớp 5 mà tôi đã có thể giải toán của các anh chị lớp 7", ông Khanh nhớ lại.

Tuy nhiên, theo BS Đặng Văn Quế, mặc dù vẫn có những trường hợp chết đi sống lại rồi có khả năng đặc biệt như gọi hồn gọi cốt, bỗng nhiên nói được rất nhiều thứ tiếng (một trường chết lâm sàng ở Nga suốt 17 năm, sau khi sống lại người này đã nói được cả tiếng Đức, Anh, Mỹ...) song điều đó cũng chưa thể chứng tỏ việc chết lâm sàng sẽ đem lại cho con người những khả năng đặc biệt. Bởi trên thực tế thì y học vẫn có thể can thiệp để đưa một người bình thường về trạng thái chết lâm sàng trước khi phẫu thuật cho an toàn, ví dụ như giảm thân nhiệt của cơ thể, làm giảm nhịp đập của tim, phổi khiến con người không còn thở nữa, hoặc thở rất ít.

"Tôi có để ý một số trường hợp phẫu thuật não khi còn làm ở Bệnh viện Việt Đức. Đó là trong quá trình phẫu thuật, phẫu thuật viên có thể tác động đến một vùng vào đó của não gây ra một sự thay đổi nhất định mà chính họ cũng không biết. Lấy ví dụ như trường hợp tác động lên vùng trung tâm nói của cơ thể nằm trong bán cầu não trái, việc này có thể khiến một người từ đang nói bình thường trở thành câm, liệt nửa người bên phải và ngược lại. Có thể quá trình phẫu thuật đó đã vô tình kích thích một vùng nhạy cảm nằm trong hệ thần kinh dẫn đến phát sinh khả năng đặc biêt. Nhưng đó chỉ là giả thiết thôi, còn về góc độ y khoa thì chưa thể giải thích được hiện tượng này", BS Quế nói.

Đã có nhiều nhà khoa học dày công nghiên cứu về mối liên hệ giữa chết lâm sàng với những khả năng đặc biệt. Thế nhưng vẫn chưa có câu trả lời thỏa đáng. Và mối liên hệ giữa chết lâm sàng với những khả năng đặc biệt vẫn còn là điều bí ẩn.
"Chúng ta cần phân biệt chết lâm sàng với chết sinh vật. Chết sinh vật là triệu chứng tim vẫn đập, vẫn thở nhưng hệ thống thần kinh không hoạt động. Trong một số tai nạn thì nạn nhân vẫn có thể rơi vào trạng thái chết lâm sàng, nhưng chỉ diễn ra trong một thời gian rất ngắn, khoảng vài giây. Nếu được cấp cứu kịp thời, nạn nhân hoàn toàn có thể trở về trạng bình thường và tránh được những cái chết oan uổng".

"Trong dân gian vẫn dùng những cách thử để xem người chết có rơi vào trạng thái chết lâm sàng, chưa chết hẳn hay không. Đó là dùng một mảnh gương đặt sát miệng hoặc dùng một sợi tóc đặt trước mũi người chết. Nếu thấy mảnh gương mờ đi hoặc sợi tóc vẫn động đậy chứng tỏ người đó chưa chết hẳn".

BS Đặng Văn Quế


Quái gở chuyện người đàn bà ngoại tình với 'ma'

Thế là, cứ đêm xuống, khi anh chồng ngủ, con “ma” lại chui qua khe cửa vào nhà, lên giường, làm tình với chị H. Nhiều hôm, con “ma” vào phòng sớm quá, chị còn bảo nó nấp sau cánh cửa, chờ anh chồng ngủ say đã rồi hãy lên giường.

Đem chuyện gặp gỡ cô gái Nguyễn Thị K. bị ma quỷ hành hạ kể với Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân, anh Quân bảo rằng, những chuyện đại loại như thế rất nhiều. Anh Quân khẳng định rằng, K. đã rơi vào trạng thái của người bị tâm thần, bị đủ các loại ảo giác, ảo thanh, ảo vọng, ảo thị.

Thạc sĩ Quân trị liệu bằng thôi miên.

Theo anh Quân, bộ não gồm có phần ý thức và vô thức. Ý thức điều khiển và bảo vệ cơ thể bằng những “cầu chì”. Hiện tượng mộng du, bóng đè chính là chiếc “cầu chì” nào đó bị lỗi. Khi những “cầu chì” bảo vệ cơ thể bị lỗi, thì cơ thể sẽ bị loạn, ý thức và vô thức hoạt động lẫn lộn, khiến con người ở trạng thái nửa mơ nửa tỉnh, còn gọi là “tẩu hỏa nhập ma”. Để điều trị những bệnh nhân này, phải tìm được nguyên nhân, gỡ bỏ ám thị, sửa “cầu chì”. Bệnh viện tâm thần có thể điều trị được những ca bệnh kiểu này, nhưng khó triệt để. Phương pháp thôi miên cũng có thể tìm ra nguyên nhân và điều trị tận gốc. Đây là phương pháp điều trị rất thịnh hành ở châu Âu.


Ở trạng thái vô thức, con người còn nói chuyện với... cây.


Thậm chí thương tảng đá đến phát khóc.

Theo anh Quân, hiện tại, những chuyện quái gở kiểu như yêu “vong”, làm tình với “ma” diễn ra rất nhiều. Anh Quân đang phải điều trị cho khá nhiều chị em bị hiện tượng này sau khi đi áp vong về.

Trong số những phụ nữ bị yêu đương và làm tình với “ma” được anh Quân điều trị, có một câu chuyện cười ra nước mắt mà tôi không thể tưởng tượng được.

Chị Cao Thị H. đã có chồng và một con trai. Chị H. làm việc cho một ngân hàng, còn anh chồng là kỹ sư xây dựng. Nhà cửa ở Hà Nội. Cuộc sống vợ chồng khá sung túc.

Cuối năm ngoái, gia đình tổ chức tìm mộ liệt sĩ, nên chị H. có nhiệm vụ đi cùng để cho vong nhập. “Vong” cũng nhập vào chị H., và gia đình cũng đào một ngôi mộ vô danh về thờ. Chẳng biết rõ hài cốt đó có đúng không, vì gia đình không xét nghiệm ADN.

Khi chưa giải thích được, thì quả trứng đứng trên đũa liên quan đến ma quỷ, nhưng khi khoa học giải thích được rồi, thì chẳng có gì bí ẩn, kỳ quái.

Nhưng sau khi tìm mộ về, chị H. phát lộ nhiều khả năng đặc biệt, có thể xem bói, gặp gỡ, trò chuyện với người âm thường xuyên.

Khả năng của chị khiến anh chồng là kỹ sư, vốn không tin ma quỷ, cũng phải tin sái cổ. Nhưng khốn nỗi, một con “ma” đàn ông đã cướp mất người vợ yêu quý từ tay anh.

Nhiều đêm, khi hai vợ chồng đóng cửa, tắt đèn, chuẩn bị ái ân, thì chị lại đẩy chồng ra, rồi ngồi khóc. Chồng gặng hỏi nhiều quá, thì chị buộc phải kể thật rằng, có con “ma” cứ đứng ở cạnh giường chằm chằm nhìn vợ chồng chị, khiến chị không thể chiều chồng được. Anh chồng không thể tin được chuyện này vì đó là sản phẩm của trí tưởng tượng.


Cô gái này đã bị một "vong" yêu say đắm và phá rối cuộc sống hiện tại. Gia đình phải đưa đến Liên hiệp UIA để "bắt ma".

Thế nhưng, khốn nỗi, một thời gian sau, chị H. lại yêu “vong hồn” kia thật. Thế là, cứ đêm xuống, khi anh chồng ngủ, con “ma” lại chui qua khe cửa vào nhà, lên giường, làm tình với chị H. Nhiều hôm, con “ma” vào phòng sớm quá, chị còn bảo nó nấp sau cánh cửa, chờ anh chồng ngủ say đã rồi hãy lên giường. Nhiều lần anh chồng không biết, nhưng lần nào chị H. sung quá, rên la ầm ĩ, thậm chí đòi nhiều tư thế khác nhau, thì anh chồng tỉnh dậy và… bắt quả tang. Cuối cùng, chị H. đành phải khai thật, là đã yêu một con “ma” và đêm nào cũng làm tình với “ma” ngay trên giường của hai vợ chồng. Hai vợ chồng không còn ái ân gì nữa. Những đêm sau đó, anh chồng cầm dao mà đành bất lực nhìn vợ mình “thác loạn” với “người âm”.

Hai vợ chồng đã gặp Thạc sĩ thôi miên y khoa Nguyễn Mạnh Quân để điều trị. Anh Quân hiểu rõ được bản chất của căn bệnh và sau vài buổi điều trị, con “ma” đã biến mất khỏi cuộc đời chị H. Theo anh Quân, con “ma” đó chỉ là trí tưởng tượng, là thứ mà vô thức của chị H. vẽ ra. Tuy nhiên, hình ảnh đó rõ ràng hơn nhiều so với những giấc mơ ướt át mà người bình thường hay gặp.


Tiến sĩ Nguyễn Lân Cường đã có mấy chục năm đào mộ, làm việc bên xác chết, song ông chưa bao giờ thấy biểu hiện của ma quỷ, linh hồn.

Theo anh Quân, hầu hết những hiện tượng quái gở liên quan đến ma quỷ, vong hồn, thần thánh đều là biểu hiện của bệnh tâm thần, cần phải điều trị khẩn cấp. Nếu không điều trị ngay, bệnh tâm thần sẽ phát ngày một nặng, và khi lý trí không làm chủ được nữa, vô thức xâm chiếm, lãnh đạo cơ thể, thì người đó đã biến thành tâm thần hoàn toàn.

Chuyện bị tâm thần, vong nhập thực ra rất đơn giản, chỉ là ám thị tự kỷ mà thôi. Đôi khi, một câu nói đơn giản, có thể giết chết một mạng người là vì vậy. Ông cha ta có câu “lời nói đọi máu” quả không sai. Khổng Minh chỉ dùng miệng lưỡi, mà Vương Lãng hộc máu chết tươi.

Kết lại vụ việc này, Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân kể một câu chuyện có thật mà anh đã tham gia điều trị.

Có một nhà khoa học trong nước sang Tây Tạng nghiên cứu. Một pháp sư gặp ông và bảo: Đúng 101 ngày sau ông sẽ chết! Thượng đế chỉ cho ông làm việc 100 ngày nữa thôi, nên ông cố gắng hoàn thành mọi việc đi.

Không hiểu lời nói của vị pháp sư kia ghê gớm như thế nào, mà nhà khoa học này mất hết cả lý trí. Ông đã hoàn thành nốt vài công việc, rồi dặn dò con cháu chuyện hậu sự.


Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân: Những người mê muội với áp vong có thể sẽ phải trả giá bằng chính sức khỏe và tính mạng.

Đến ngày thứ 90 thì ông không ăn uống, không làm được việc gì nữa. Con cháu đưa đi tất cả các bệnh viện, gặp các bác sĩ đầu ngành, song không tìm ra bệnh gì. Đến ngày thứ 99 thì cơ thể không tiếp nhận dịch truyền nữa.

Bệnh viện đã bó tay, đề nghị gia đình chuẩn bị hậu sự. Đúng lúc đó, một người con đã nhờ vả anh Quân. Theo lời kể của gia đình, thì ông đã bị một pháp sư Tây Tạng yểm bùa, nên chỉ sống được 101 ngày. Như vậy, chỉ còn 2 ngày nữa, ông sẽ rời cõi trần.

Bác sĩ thì không tin có chuyện yểm bùa, nhưng lại không tìm ra nguyên nhân gây bệnh. Nhưng với những chuyên gia thôi miên, thì hiện tượng này gọi là hiệu ứng NOCEBO.

Anh Quân đã dùng phương pháp thôi miên sâu và duy trì giấc ngủ sâu của nhà khoa học này suốt 3 ngày, từ ngày thứ 99 đến ngày 102.

Khi ra khỏi trạng thái thôi miên, câu đầu tiên mà nhà khoa học hỏi là ngày thứ bao nhiêu? Khi biết đã sống đến ngày 102, ông liền bật dậy đi lại và bảo: “Thế là ta không chết được rồi!”. Mấy năm nay, ông vẫn sống khỏe mạnh và không bao giờ tin vào những câu nói đầy sự ám ảnh như thế nữa.

Câu chuyện của Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân đầy vẻ huyền hoặc, nhưng nó là hiện tượng có thật, thậm chí là phổ biến. Chuyện người dân đổ xô gặp lang băm chữa bệnh kiểu quái gở, dị đoan, kéo nhau đến khu vườn ngồi chữa bệnh, rồi chuyện đi cầu thai khiến cái bụng bỗng to tướng là điều có thật. Đó là sự ám thị quá nặng nề.

Một xã hội lành mạnh, phát triển, thì con người phải tin vào khoa học. Nếu con người cứ chìm đắm vào chuyện ma quỷ, thì sẽ đến một ngày, con người sẽ là nô lệ của cái thế giới vô hình hư ảo.

“Cô gái vong hành” và những khả năng kỳ dị

Khi tập yoga, K. có thể gập đôi người lại, vắt 2 chân lên cổ mình, đi lại quanh nhà bằng 2 tay, trông chả khác gì dị nhân. Thậm chí, trong tư thế đó, cô chạy lướt đi bằng hai mông. Theo lời kể của K., cô có thể nâng cơ thể mình lơ lửng trên không trung giống như những nhà yoga huyền thoại của Ấn Độ!

Như đã nói ở kỳ trước, cách đây 2 năm, khi về Việt Nam, thấy hiện tượng các trung tâm áp vong mọc lên như nấm sau mưa, người người đi áp vong, nhà nhà đi áp vong, Thạc sĩ thôi miên y khoa Nguyễn Mạnh Quân đã thốt lên rằng, chỉ thời gian nữa, sẽ có hàng loạt người phát điên, rồi có khi chết cả làng cả xã. Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân không hoàn toàn tin vào thế giới vong hồn, song cũng không bác bỏ. Tuy nhiên, anh khuyên tất cả mọi người, cần tránh xa chuyện áp vong tìm mộ, giao lưu âm dương, bởi nó quá nguy hiểm. Điều cần thiết lúc này là chờ đợi các nhà khoa học có kết luận cuối cùng về hiện tượng này.

Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân dùng phương pháp thôi miên để chữa bệnh.
Cảnh báo của Thạc sĩ Quân đã thành sự thật. Mỗi bệnh viện tâm thần đều có con số khá dài bệnh nhân tâm thần có nguyên nhân từ chuyện áp vong. Anh Quân đã từng khuyên một số người không nên đi áp vong, song họ không nghe, đến khi bị hoang tưởng thật, thì lại nhờ anh chữa trị. Anh đã từng bực lên và quát: “Tôi không thể đi dọn rác như thế này được!”.

Nói rồi, anh Quân mở máy tính xách tay cho tôi xem để chứng thực lời anh nói. Trong mail của anh có cả trăm lá thư, với những lời lẽ thống thiết nhờ anh cứu mạng. Hầu hết những người nhờ vả anh chữa trị đều từng đi áp vong và hiện đang rơi vào trạng thái hoang tưởng, tâm thần rất nặng. Trong số những lá thư đó, tôi đặc biệt chú ý lá thư đầy đau khổ của Nguyễn Thị K. (xin được giấu tên, địa chỉ cụ thể của nhân vật này).


Sau vài lần liên lạc, tôi cũng gặp được Nguyễn Thị K. Câu chuyện của tôi và K. diễn ra tại một quán café vắng. K. đau khổ vô cùng, còn tôi thì không lạ lùng gì với những hiện tượng như K. K. vốn là một học sinh chuyên toán ở Thanh Hóa, tốt nghiệp Đại học Hà Nội 3 năm trước, hiện đang làm cho một doanh nghiệp nước ngoài tại Hà Nội. Công việc tốt, thu nhập cao, nhưng cô đang đứng trước nguy cơ đánh mất mình. Nguyên do từ chuyện áp vong. Đầu năm nay, gia đình đã đưa K. đến áp vong ở Trung tâm tìm mộ Nam Cát (Nam Đàn, Nghệ An) của “nhà ngoại cảm” Phan Thị Hạnh, để tìm mộ cậu ruột.

Câu chuyện của K. cũng ly kỳ như những người khác kể, mà tôi đã nghe quá nhiều. Rời trung tâm tìm mộ, “vong” vẫn nhập vào K. “Vong” đã dẫn gia đình vào tận Quảng Trị, lên gần đến đỉnh một ngọn núi, rồi chỉ vào một điểm giữa rừng. Gia đình đào sâu xuống lòng đất khoảng 60cm, thì thấy một họp sọ. Ngoài hộp sọ ra, thì không thấy mẩu xương nào nữa. Theo lời K. thì xương đã tan hết. Gia đình không nhìn thấy, nhưng cô thì thấy rõ. Gia đình đã mang cốt liệt sĩ về, an táng tại quê nhà.
Tôi hỏi, có đúng đó là mộ của cậu K. không, thì K. lắc đầu không biết, không dám khẳng định, vì chưa đi xét nghiệm ADN. Nhưng với những gì đã xảy ra, thì gia đình K. tin tuyệt đối. K. khẳng định rằng, khi “vong” nhập, cô vừa chạy vừa bay lên đỉnh núi! Dù chân yếu tay mềm, chẳng lên núi bao giờ, song cô chạy với tốc độ không ai đuổi kịp. Có lúc như lướt trên cành cây!

Khi rơi vào vô thức, cô gái chân yếu tay mềm này trèo cây nhanh như sóc.
Nhưng tai họa ở chỗ, tìm mộ xong rồi, vong vẫn không buông tha cô. Có lúc “vong” nhập, cô biến thành người khác, song cũng có lúc cô vẫn là mình, nhưng lại nhìn thấy linh hồn trước mặt. Bình thường thì không sao, nhưng hễ tĩnh tâm, là ma quỷ đủ loại hiện ra trước mắt. Rồi những giọng nói sai khiến, khuyên nhủ, đe dọa. Những âm thanh từ trên cao vọng xuống, đề nghị cô phải lập trung tâm để tìm mộ liệt sĩ! (Đã có khá nhiều người áp vong ở trung tâm tìm mộ Nam Cát, sau đó đã thành “nhà ngoại cảm” và đã lập trung tâm tìm mộ - PV).

Không những bị “vong” nhập thường xuyên, nhìn thấy ma quỷ suốt ngày, mà K. cũng phát sinh rất nhiều khả năng đặc biệt. Cô khẳng định, khi nhìn vào ai đó, cô biết quá khứ, tương lai, tính cách, phẩm chất của người đó. Thậm chí, khi tập trung tư tưởng, cô biến thành người Trung Quốc. Đã có lần, cô bạn học tiếng Trung thử khả năng nói tiếng Trung của K., cô đã nhập tâm và nói chuyện lưu loát. Thậm chí, có những từ khó đến nỗi, người giỏi học vài tháng mới phát âm được, song K. chưa học ngày nào, mà nói chuẩn như người Trung Quốc. Cô bạn sợ quá la toáng lên rồi gọi mọi người vào.


Không dừng lại ở đó, K. còn biến thành một nhà yoga cực giỏi, dù trước đó K. không học yoga ngày nào, cũng không biết môn này học ra sao, học để làm gì. Đêm nào cũng vậy, khi chìm vào giấc ngủ, một luồng khí lạnh bỗng chạy dọc sống lưng, khiến K. giật thót mình, ngồi bật dậy. Lúc đó, K. vẫn nhắm mắt, nhưng lại vô cùng tỉnh táo, nhìn rõ mọi vật. Cô mở cửa, đi ra ban công, rồi bắt đầu ngồi tập yoga một cách vô thức. Cô vận khí, dẫn khí đi khắp cơ thể. Những luồng khí chạy trong người, dọc cánh tay to như quả trứng lăn dưới da rồi thoát ra ngoài qua các huyệt đạo.

Khi tập yoga, K. có thể gập đôi người lại, vắt 2 chân lên cổ mình, đi lại quanh nhà bằng 2 tay, trông chả khác gì dị nhân. Thậm chí, trong tư thế đó, cô chạy lướt đi bằng hai mông. Theo lời kể của K., cô có thể nâng cơ thể mình lơ lửng trên không trung giống như những nhà yoga huyền thoại của Ấn Độ! Tôi đề nghị K. biểu diễn, song cô không đồng ý, vì cô rất sợ rơi vào trạng thái nửa mê nửa tỉnh đó. K. để nghị tôi xác nhận chuyện này bằng cách đến Trung tâm nghiên cứu tiềm năng con người để hỏi, vì cô đã biểu diễn nhiều lần ở đó.
Luyện yoga chính là luyện khí và để tập được bài dẫn khí theo ý muốn như K., thì chỉ có những nhà yoga hoặc người tập khí công cực giỏi, đã tu luyện nhiều năm mới làm được. Ở Việt Nam, có lẽ chỉ có nhà yoga huyền thoại Nguyễn Thế Trường mới luyện được đến mức đó. Nhưng để bay lơ lửng trên không trung như lời K. kể, thì ở Việt Nam chưa có ai làm được. Những câu chuyện rùng rợn đó cứ ám ảnh K., một tiếng nói từ trên cao bắt cô phải tham gia đi tìm mộ liệt sĩ, nên cô không thể từ chối. Thế rồi, cách đây 3 tháng, K. đã tham gia Trung tâm nghiên cứu tiềm năng con người, cùng các nhà ngoại cảm đi tìm mộ liệt sĩ.


Mặc dù đầu óc mụ mị, bị “ma quỷ” sai khiến, song K. là người có trình độ đại học, tiếp thu nền tư tưởng khoa học thực nghiệm của phương Tây (K. học chuyên ngành tiếng Anh), nên cô không dễ dàng tin vào chuyện ma quỷ. Sau 2 tháng làm việc ở Trung tâm nghiên cứu tiềm năng con người, lang thang đi tìm mộ liệt sĩ khắp nơi, K. nhận thấy có nhiều điểm rất đáng nghi, phi logic và rất khó hiểu. Thế giới tâm linh đầy mâu thuẫn và thực sự chưa thuyết phục cô. K. nghi ngờ sự chính xác của việc tìm mộ bằng ngoại cảm, nên cô đã không tham gia tìm kiếm mộ liệt sĩ nữa.

Cho đến lúc này, K. vẫn không dám bác bỏ thế giới tâm linh, nhưng dù suốt ngày nhìn thấy ma quỷ, K. vẫn không tin có ma quỷ thực sự. K. hiện đang rơi vào một trạng thái vô cùng đau khổ, không có lối thoát. Tôi đã giải thích rất nhiều với K., mong K. thoát ra khỏi vòng kim cô của ma quỷ, thần thánh. Nhiều điều K. công nhận, tin tôi, song còn một số phân tích, giải thích của tôi, của các nhà khoa học, K. vẫn chưa hài lòng. K. cũng đã săn lùng, đọc nhiều tài liệu nghiên cứu của các nhà khoa học nước ngoài nhưng K. vẫn chưa thỏa mãn. Vì chưa thỏa mãn với một điểm lý giải nào đó của khoa học, hoặc khoa học chưa giải mã được thắc mắc của K., thì K. không thể dứt ra khỏi các vong hồn, ma quỷ.


Hàng ngày, hàng đêm, K. phải chiến đấu không ngừng nghỉ với thế giới ma quỷ. Lúc đến cơ quan, cô làm việc hùng hục, không cho đầu óc được thảnh thơi, tránh để ma quỷ xâm nhập. Những lúc hết việc làm, cô gọi điện nói chuyện với bạn bè, đi gặp gỡ người nọ, người kia. Nếu để đầu óc nghỉ ngơi, hoặc thư giãn, lập tức vong hồn, ma quỷ hiện ra trước mắt, rồi những âm thanh từ cao xa vọng lại. Vì phải căng thẳng chiến đấu với ma quỷ, nên cô rất mệt, ốm liên tục. Nhưng ban ngày bận rộn còn chống lại được “ma quỷ”, chứ ban đêm, chìm vào giấc ngủ, chỉ được một lát, cô lại bật dậy như một hồn ma, ngồi luyện yoga ở ban công nhà mình.

K. biết mình rơi vào trạng thái của người bị “tẩu hỏa nhập ma”, đã bị tâm thần, hoang tưởng nặng và không ngại ngần đến bệnh viện tâm thần điều trị. Tuy nhiên, sau 2 tháng điều trị, K. lại rơi vào trạng thái quái gở. Vậy là, thời gian điều trị tại bệnh viện tâm thần đã không mang lại kết quả.

K. đã gọi điện, đã viết mail cho thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân, coi anh là điểm tựa duy nhất lúc này để cứu mình khỏi cơ mê muội. Tuy nhiên, vì anh Quân quá bận, chưa thể gặp được. Anh hẹn lần lữa đôi lần, K. buồn rầu không dám nhờ anh Quân nữa. K. đặt niềm tin vào tôi, nhờ tôi giúp đỡ gặp anh Quân, để mong anh gỡ cái thứ ma quỷ quái gở ra khỏi đầu óc cô, để cô được trở lại làm người bình thường.


Khám phá tộc người biếu quan tài trong ngày cưới

Ngoài một số văn hoá truyền thống quen thuộc của người Cơtu như: Lễ hội Ăn mừng lúa mới, lễ cưới hỏi... đồng bào Cơtu còn có tục biếu quan tài trong ngày cưới, một nét văn hóa độc đáo được đồng bào Cơtu gìn giữ từ bao đời nay.

Phong tục độc nhất vô nhị


Theo một số già làng Cơtu cho biết, tục biếu quan tài (Trang) cho nhau trong ngày cưới của người Cơtu có từ rất lâu đời và còn tồn tại đến ngày nay. Người Cơtu coi đó như một món quà ý nghĩa của nhà trai dành tặng cho nhà gái, có thể xem như một vật cưới (sính lễ). Việc biếu quan tài được xem là một điều tốt đẹp, thể hiện bằng tấm lòng thành kính cả giữa người cho và người nhận. Do đó, sẽ tránh đi được những rủi ro trong cuộc sống, đem lại những điều tốt đẹp, may mắn.
Những chiếc quan tài mà người Cơtu thường biếu nhau trong ngày cưới
Quan tài của người Cơtu được làm ra từ thân gỗ tròn, có đường kính từ 0,5 m trở lên, cắt làm từng đoạn vừa đủ cho một người nằm khi nhắm mắt xuôi tay. Thường thì có hai loại quan tài, một quan tài có hình trụ tam giác cân và quan tài hình trụ tròn. Mỗi quan tài đều có nắp đậy riêng, phần ở trên là quan tài bố (Trang Aconh) và ở dưới là quan tài mẹ (Trang Acăn). Trong đó, quan tài có hình trụ tròn thường không được chạm khắc hoa văn như quan tài hình trụ tam giác cân.

Để có được một quan tài hình trụ tam giác cân đẹp, độc đáo, mang đậm giá trị truyền thống, người làm quan tài (thường chỉ một người) phải có con mắt tinh tế về hoa văn, nghệ thuật về đục đẽo, chạm khắc và tấm lòng trong sáng, cống hiến sức lực để làm ra được một thành phẩm như mong muốn.

Theo già làng Bhriu Pố, ở thôn Arấh (xã Lăng, huyện Tây Giang, Quảng Nam),việc biếu quan tài làm quà trong ngày cưới của người Cơtu như là một tài sản quý chuyển giao từ nhà này sang nhà khác, từ người khoẻ mạnh cho người đang đau ốm, dưỡng bệnh.

Đây không phải là sự thể hiện có hàm ý mong cho người nhận quan tài sớm trở về với Giàng, mà là tình cảm cao quý để nhường cho người khác hưởng lại những gì mình cần nhất trong cuối đời. Đó là nét văn hoá, thể hiện tình cảm lối sống của người Cơtu. Bất kể người Cơtu nào cũng đều luôn biết được đây là văn hoá truyền thống có từ ngàn đời già làng Bhriu Pố nói.

Người Cơtu quan niệm, quan tài chỉ được xem là quà biếu khi trong gia đình có tổ chức đám cưới hoặc đám hỏi giữa nhà trai và nhà gái. Theo đó, việc biếu quan tài được xem như của hồi môn, tức sính lễ bắt buộc trong ngày cưới. Tuy nhiên, ngoài dịp cưới không phải lúc nào cũng có thể biếu nhau bằng quan tài được, mà phải tùy trong từng hoàn cảnh cụ thể, tức khi nhà gái có tang lễ. Do đó, quan tài thường được xem là vật quý, có giá trị trong cuộc sống sinh hoạt của đồng bào Cơtu.

Độc đáo tục Trzáo

Tục Trzáo là một hình thức thăm hỏi giữa hai họ nhà trai với nhà gái vào dịp đầu xuân hàng năm. Thông qua cuộc thăm này, giữa hai gia đình, họ hàng đôi bên có thể nắm bắt được cuộc sống cũng như sức khỏe của nhau. Đây là một nét văn hóa rất độc đáo, được người Cơtu gìn giữ từ bao đời.

Đối với đồng bào Cơtu, dù giàu hay nghèo, hằng năm không thể quên tục Trzáo thăm hỏi giữa cha mẹ hoặc anh, em trai với người con gái hoặc chị, em gái đã đi lấy chồng xa, lâu ngày chưa gặp. Trzáo có từ lâu đời, thể hiện tình cảm sâu đậm giữa họ hàng thân thích, giữa nhà trai và nhà gái.
Đồng bào Cơtu ở Quảng Nam luôn giữ gìn bản sắc văn hóa của mình không bị mai một
Theo già làng Bhriu Prăm (86 tuổi, nguyên Chủ tịch UBND huyện Đông Giang, Quảng Nam), hiện sinh sống tại thôn Bhờ Hồng 1, xã Sông Kôn, Đông Giang cho biết, từ xa xưa, tục Trzáo của người Cơtu đã được hình thành và thường đi kèm với điều kiện kinh tế của mỗi gia đình.

Theo đó, gia đình Cơtu nào khá giả thì một năm đi hai lần, còn gia đình nghèo thì đi một lần. Thông thường, thời gian đi Trzáo của người Cơtu thường bắt đầu từ đầu tháng 6, (tức giữa năm đối với nhà đi hai lần) và cuối năm (tức ngày xuân) đối với gia đình đi một lần.

Trzáo thường chỉ bên nhà gái (tức cha mẹ thăm con gái, anh em trai thăm chị hoặc em gái) đến nhà trai và ở lại nhà trai một ngày. Mỗi lần đi Trzáo, nhà gái phải chuẩn bị những đồ ăn, thức uống như một lễ cưới nhỏ của người Cơtu. Đặc biệt, trước khi đi nhà gái phải mang theo tấm xà-lùng làm quà tặng cho nhà trai (đây được coi như một nét văn hóa đặc trưng bắt buộc).

Mỗi lần đi Trzáo, nhà gái sẽ không thông báo cho nhà trai biết trước, vì điều tế nhị ngại bên nhà trai lo lắng, chuẩn bị mọi thứ gây phiền hà. Theo quy luật của tục Trzáo, nếu nhà trai không nhận nổi Przáo (tức quà của tục Trzáo) vì hoàn cảnh khó khăn, thì nhà trai sẽ mang toàn bộ quà này đến nhà chị hoặc em gái của mình để xin phần hỗ trợ lo cho nhà gái (người Cơtu gọi đó là Víh Chna). Còn nếu lo được thì thôi, nhưng sau đó nhà trai cũng thường đem phần quà này sang nhà chị hoặc em gái của mình như một dịp để báo tin.

Cũng có ở một số vùng người Cơtu, trước khi làm Trzáo họ thường thông báo, định ngày tổ chức. Để đảm bảo cho ngày tổ chức không rơi vào thế bị động, cách thời điểm tổ chức khoảng nửa tháng, hai bên gia đình vận động thanh niên trong làng đến giúp, vào rừng sâu săn bắt cá, thịt thú rừng để làm quà, chiêu đãi họ hàng. Theo tục lệ của người Cơtu, thường thì nhà trai cho nhà gái những con thú 4 chân như: thú rừng, heo, bò, trâu, ngược lại, nhà gái đem gà, vịt, cơm nếp sôi, rượu cần, đến ăn mừng.

Khi đêm đã về, nhà trai mời họ hàng thân thích về nhà mình quây quần bên mâm rượu, đồ ăn do nhà gái đem qua. Có những câu hát lý cũng được bắt nguồn từ mâm rượu ấy, mọi người đối đáp với nhau, thêm tình anh em thắm thiết. Thông qua việc Trzáo, nhà trai thường thể hiện tình cảm của mình đối với nhà gái bằng các hình thức chiêu đãi tiệc tùng, của cải. Điều đặc biệt, mỗi lần tổ chức đi thăm như vậy, nhà gái thường ít khi xin xỏ quà cáp hay ngỏ ý xin bất kỳ vật có giá trị nào từ nhà trai.

Ngày nay, theo xu thế hội nhập, nhiều nét văn hoá của đồng bào Cơtu (trong đó có tục Trzáo) đang dần bị mai một trong đời sống mới. Tuy vậy, nhiều bậc cao niên vẫn thường hay nhắc nhở con cháu rằng, Trzáo là một tập tục đẹp, có ý nghĩa cao quý về mặt tình cảm; không mang tính chất lãng phí hoặc mê tín dị đoan, mà Trzáo là một cầu nối tình cảm thân thiết giữa con người Cơtu với nhau.

Thực hư quanh chuyện hồn ma ở Hồ Gươm

Những ngày gần đây, bức ảnh trong một đoạn video clip có tên “Hồn ma ở Hồ Gươm” được đăng tải trên mạng khiến không ít người hoảng hồn.


Theo thông tin trên diễn đàn mạng, vào khoảng gần 11 giờ đêm, một nhóm bạn trẻ gồm hai cặp tình nhân dạo chơi ở Hồ Gươm. Thấy cảnh đẹp, họ đã nhờ người qua đường chụp hộ vài bức ảnh làm kỷ niệm. Sau khi nhận lại máy ảnh và bấm xem 3 bức hình vừa chụp thì nhóm bạn trẻ này đã phát hoảng khi nhận ra trong ảnh xuất hiện cái bóng của một phụ nữ trung niên mờ mờ ảo ảo. Người phụ nữ này mặc một bộ đồ trắng, mặt đằng đằng sát khí đè lên hình trông rất ma quái, và đặc biệt là ánh mắt vằn lên ánh nhìn rất dữ dằn khiến người xem lạnh sống lưng.
Bức ảnh ma quái gây xôn xao (Ảnh từ clip)

Sợ hãi, nhóm bạn trẻ này đã dừng cuộc chơi ngay sau đó và trở về nhà với tâm trạng đầy hoang mang. Một thành viên nữ trong nhóm bạn trẻ kể lại trong clip trên rằng, trong lúc họ chụp, chắc chắn không có ai đi qua. Khoảng cách giữa người chụp và nhóm bạn trẻ chỉ cách nhau khoảng 1m. Những người đi lại đều có ý thức tránh sang một bên để khỏi lọt vào khuôn ảnh.

Sau đó, cho rằng có thể đó là bóng ma, oan hồn của một ai đó chết oan chưa được siêu thoát nên nhóm nam nữ thanh niên này đã quyết định đăng tải những bức hình đó lên mạng để những người thân của họ sớm biết được để cầu mong cho vong hồn được siêu thoát. Sau khi được đăng tải, đoạn clip đã thu hút sự chú ý của đông đảo cư dân mạng, với rất nhiều luồng ý kiến khác nhau. Một số người tỏ ra lo lắng, sợ hãi và cho rằng có hồn ma thật, bởi trên thế giới còn nhiều điều kỳ bí mà con người chưa chạm tới được.

"Ảnh ma" ở Đồ Sơn (Nguồn: Đất Việt)

Tuy nhiên, một số khác thì cho rằng đây có thể là một chiêu PR của các bạn trẻ, cố tình gây chú ý để nổi tiếng. Đó chỉ là một trò đùa dựa vào công nghệ Phototoshop. Thậm chí, những người có nhiều kinh nghiệm chụp ảnh còn khẳng định, không cần dùng đến Photoshop, bất cứ ai cũng có thể tạo một bức hình ma như vậy bằng chính chiếc máy ảnh du lịch cá nhân của mình.

Một thành viên của diễn đàn Xóm nhiếp ảnh giải thích: Khi dùng máy ảnh du lịch, nếu không chụp với đèn flash thì tốc độ chụp ảnh sẽ rất chậm. Trong tình huống này, khi đang chụp mà có người đi vụt qua ống kính sẽ để lại hình ảnh mờ ảo như ‘ma’. Nếu có bật đèn flash thì chắc chắn hiện tượng này sẽ không xảy ra.

Anh Đào Đức Hiếu, Trung tâm ảnh kỹ thuật số khổ lớn Sao Việt, cho biết trên báo Phunutoday rằng: Việc ảnh chụp đó có hồn ma hay không thì không thể khẳng định được nhưng với tấm hình trên, Photoshop làm quá đơn giản, không phải là người làm Photoshop chuyên nghiệp cũng có thể làm được. Việc ghép hình và làm nhòe như bóng ma là quá dễ.

Bức ảnh chụp tại Hồ Gươm với bóng người được cho là "giống vua Lê Lợi" (Nguồn: Đất Việt)

Theo báo Đất Việt, trước đó, một vụ việc tương tự cũng xảy ra ở Đồ Sơn. Khi đó, nhân viên của một công ty phần mềm ở Hà Nội đã phát hiện ra trong những bức ảnh chụp vào đêm cuối kỳ nghỉ của họ, có một tấm ảnh xuất hiện một bóng người mờ ảo, không đầu đứng giữa đường ở cuối bãi tắm 3, Đồ Sơn. Sau đó, những người am hiểu về nhiếp ảnh đã “lật tẩy” bóng ma trong ảnh chỉ là một “trò đùa của ánh sáng” và người chụp hoàn toàn có thể chủ động tạo ra những bức ảnh tương tự nếu nắm vững kỹ thuật chụp ảnh.

PGS.TS Hà Đình Đức, người có thâm niên nghiên cứu về Hồ Gươm, cho biết trên báo Phunutoday rằng, clip “Hồn ma ở Hồ Gươm" thực hư như thế nào thì ông không thể khẳng định chính xác. Tuy nhiên, ông cho rằng, Hồ Gươm là đất linh, là nơi khí thiêng hội tụ. Và cũng chính tại đây, ông đã tự chụp hoặc được bạn bè tặng những bức ảnh lạ lùng, khó tin.

PGS Hà Đình Đức kể trên báo này, vào một buổi tối dịp Đại lễ 1000 năm Thăng Long - Hà Nội vừa qua, một vị khách ở Đà Nẵng đã chụp một tấm hình Tháp rùa Hồ Gươm bằng điện thoại. Trên bức hình đó có xuất hiện bóng người; khi nhìn nghiêng còn thấy rõ người đó tóc búi cao, mặc áo màu đỏ, đầu đội khăn xếp. Biết PGS Đức là người gắn bó với Hồ Gươm nên vị khách đó đã gửi tặng ông tấm hình trên. Khi xem hình, ông giật mình bởi sự diệu kỳ đó. Ngạc nhiên hơn khi bóng người trong hình có vóc dáng giống y hệt bức chân dung vua Lê Lợi mà họa sĩ Hoàng Hoa Mai - nguyên Giám đốc Sở VHTT tỉnh Thanh Hóa - đã tặng ông trước đó.

Làm 4 vạn người ở SVĐ Mỹ Đình bị "vong" nhập?

Nếu hội đủ điều kiện, chỉ cần một chiếc micro và hệ thống loa với âm thanh chuẩn, anh sẽ khiến khoảng 80% số người có mặt ở sân vận động Mỹ Đình, kể cả già trẻ, lớn bé, đàn ông, đàn bà bị rơi vào hiện tượng như bị vong nhập ở các trung tâm áp vong tìm mộ.

Phần lớn thời gian nhà thôi miên y khoa Nguyễn Mạnh Quân ở nước ngoài. Thi thoảng anh mới về Việt Nam, vài ngày ở Hà Nội, vài ngày lại ở Sài Gòn. Nhà ở và nơi làm việc của anh là khách sạn.

Sau nhiều lần hẹn hò, tôi mới gặp được anh Quân. Anh xuống tận lễ tân tiếp đón. Đó là người đàn ông nhỏ nhắn, nhanh nhẹn, lời nói như gió thoảng, lịch lãm, rất dễ gần.

Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân đang thôi miên.

Buổi gặp gỡ hôm đó, tôi đi cùng một đồng nghiệp nữ. Mục đích lôi đồng nghiệp nữ đi cùng là để anh Quân làm thí nghiệm, còn tôi tỉnh táo và quan sát một cách trực tiếp.

Tôi trình bày hiện tượng áp vong, ma nhập diễn ra rất nhiều ở Việt Nam, thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân thốt lên: “Thưa nhà báo, cách đây 2 năm, về Việt Nam tìm hiểu về chuyện áp vong ở các trung tâm tìm mộ, tôi đã phát biểu với các nhà khoa học, rằng cứ tình trạng áp vong lung tung thế này, sẽ có một ngày cả làng, cả xã, cả huyện phát điên, thậm chí là chết! Điều tôi nói là hơi quá, nhưng không đùa được đâu”.

Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân cho rằng, sẽ có nhiều người chết và phát điên nếu tình trạng áp vong nở rộ.

Nghe điều anh Quân nói, tôi thực sự không thấy đùa chút nào. Thực tế, đã có người chết (chị Cấn Thị Lâm, Phụng Thượng, Phúc Thọ, Hà Nội), còn số lượng người bị tâm thần sau khi đi áp vong thì nhiều vô kể, chưa thống kê hết được.

Anh Quân cũng kể rằng, anh đã đến rất nhiều trung tâm áp vong, tìm mộ, lên đồng để tìm hiểu, nghiên cứu, song anh chưa thấy ở đâu có vong nhập thật sự.

Anh Quân không tin có vong nhập vào người.

Để tôi thấy tận mắt hiện tượng gọi là vong nhập, ma nhập, anh Quân đã mời tôi chứng thực. Anh đã “áp vong” vào đồng nghiệp nữ đi cùng tôi. Anh Quân bảo, không phải việc áp vong với nữ dễ hơn nam, không phải phụ nữ yếu vía thì dễ bị vong nhập. Việc vong ít nhập vào phụ nữ, là vì cả xã hội, tư tưởng con người mặc định như vậy, nghĩ như vậy, tạo ra sự ám thị nặng nề. Với các chuyên gia thôi miên, thì đàn ông cũng như đàn bà, người già, người trẻ, người khỏe, người yếu, cũng sẽ bị “vong” nhập như nhau.

Vì tin vào vong, nên nhiều gia đình đã tha tổ mối về thờ.

Để chứng minh cơ thể con người là một bộ máy phức tạp, kỳ lạ nhất, anh đã thử nghiệm sức mạnh cơ thể. Anh yêu cầu đồng nghiệp nữ của tôi đứng dậy, nhắm mắt và thư giãn. Anh nâng cánh tay cô lên, nói vài câu ám thị, rằng cô có một sức mạnh mãnh liệt. Nói xong, anh gọi tôi đến, đề nghị tôi ấn tay đồng nghiệp xuống. Kỳ lạ thay, tôi lấy sức ấn xuống, cánh tay lại bật lên. Cánh tay yếu đuối của cô bỗng khỏe một cách kỳ lạ, tưởng chừng có thể đeo được vật nặng vài chục kg. Nhưng khi anh nói câu ám thị khác, thì cánh tay đó liền rơi thõng xuống, cô không còn chút sức lực nào.

Chỉ bằng mấy câu nói, mà cánh tay cô đồng nghiệp của tôi trở nên cứng như thép.

Sau khi yêu cầu cô đồng nghiệp của tôi thư giãn, bằng vài câu nói đơn giản, cô đồng nghiệp của tôi đã mất dần ý thức. Anh Quân nói: “Bây giờ, em sẽ không còn tên nữa. Em sẽ không có tên gì cả”. Nói rồi, anh yêu cầu cô mở mắt và hỏi cô tên gì, cô lắc đầu bảo không biết mình tên là gì cả. Thú thực, tôi hơi sửng sốt trước hiện tượng kỳ lạ trước mắt. Cô bạn đồng nghiệp thông minh sắc sảo của tôi đã mất sạch trí nhớ, quên mất cả tên của mình.

Anh Quân bảo, sẽ còn nhiều hiện tượng lạ hơn nữa. Anh bảo với cô, đại loại là: “Trước mắt em là một không gian rộng lớn, bằng phẳng, không có một vật gì cản trở, em hãy đi lại một cách tự do”. Vừa nói xong, cô bạn tôi bước đi, liền va vào đủ thứ, ngã dúi dụi. Theo anh Quân, khi anh nói vậy, lập tức cô không nhìn thấy thứ gì cả, trước mắt là không gian rộng lớn, đẹp đẽ, nên cứ rảo bước, nên mới vấp ngã.

Anh Quân bảo: "Bàn tay em thật dài", thì cô thấy các ngón tay mình dài ngoẵng như dị dạng.

Để thử nghiệm ngược lại, anh đưa cô bạn tôi ra hành lang và nói rằng xung quanh có rất nhiều thứ, cần phải đi lại cẩn thận. Thế rồi, dù hành lang chẳng có vật gì, cô cứ nhón chân từng bước, đi quanh co, né tránh những thứ vô hình.

Điều quái gở hơn nữa, là khi anh truyền ám thị rằng, có một con mèo rất đẹp, cô liền đưa tay bế mèo, thơm mèo, rồi nâng niu, nựng nịu như thể bế mèo thật, rồi cho nó đi tiểu, cho nó ăn. Khi anh nói có cô bé dễ thương, cô liền bồng đứa bé và hôn hít, ru ngủ ầu ơ. Nhìn cô bạn tôi lúc này đúng là đang bị tâm thần nặng.

Có hay không cái gọi là vong?

Để tôi thấy sự kỳ lạ hơn nữa, anh Quân liền truyền ám thị rằng, trước mắt cô bạn tôi là con voi của Hai Bà Trưng, rồi anh yêu cầu cô tả con voi đó. Lập tức, cô bạn tôi tả kỹ lưỡng, chi tiết hình dáng, độ lớn, sự dũng mãnh của con voi do Hai Bà Trưng cưỡi đi đánh giặc. Cô còn kể hai nữ tướng đánh giặc ra sao, hùng dũng thế nào, cứ như thể cô đang trực tiếp đứng xem hai nữ tướng ra trận.

Sau khi bắt cô bạn tôi diễn đủ trò để tôi hiểu, thì anh đưa cô bạn tôi về thực tại, tức đưa ý thức trở về điều khiển cơ thể.

Theo lời anh Quân, khi anh đưa ra ám thị, nói đến thứ gì, lập tức bộ não của người bị ám thị sẽ “vẽ” ra hình ảnh đó. Hình ảnh sinh động đến mức y như thật, khiến con người không thể phân biệt được. Nếu anh đưa ám thị vào cô bạn tôi, rằng cô là liệt sĩ A nào đó, lập tức cô sẽ là liệt sĩ A, nếu nói cô là Bà Triệu, đưa cho cô thanh đao, thì cô cũng sẽ múa đao, điều binh khiển tướng y như Bà Triệu!

Anh Quân tuyên bố có thể khiến cả vạn người ở sân vận động Mỹ Đình bị "vong" nhập!

Anh Quân tuyên bố rằng, anh không chỉ có khả năng làm cho cô bạn tôi biến thành người khác, bị đủ các loại “vong” nhập vào, mà còn khiến 80% lượng người ngồi chật kín sân Mỹ Đình xem bóng đá bị vong nhập. Để khiến 40 ngàn người bị vong nhập cùng lúc, điều kiện anh đưa ra là phải chặn xe cộ đi lại trên các con đường xung quanh để tránh gây tiếng ồn, ngoài ra thời tiết cũng phải râm mát. Nếu hội đủ điều kiện đó, chỉ cần một chiếc micro và hệ thống loa với âm thanh chuẩn, anh sẽ khiến khoảng 80% số người có mặt ở sân vận động Mỹ Đình, kể cả già trẻ, lớn bé, đàn ông, đàn bà bị rơi vào hiện tượng như bị vong nhập ở các trung tâm áp vong tìm mộ.

Thạc sĩ thôi miên Nguyễn Mạnh Quân khẳng định có thể làm được điều đó và qua những gì chứng kiến tôi tin anh làm được. Theo lời anh, nếu cùng lúc mấy vạn người có biểu hiện giống bị vong nhập và có trạng thái tương đối giống nhau, thì có nghĩa không phải là vong nhập.

Sự thật về vong nhập, ma hành ở các trung tâm tìm mộ được thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân lý giải cặn kẽ, dựa vào kiến thức thôi miên chuyên sâu của mình.

Giải mã người bị “vong nhập” biến thành liệt sĩ

Nếu vô thức tự ám thị là Chúa, thì người bị “vong nhập” sẽ biến thành Chúa, nếu tự ám thị là liệt sĩ, thì người bị “vong nhập” sẽ biến thành liệt sĩ.


Theo Thạc sĩ thôi miên y khoa Nguyễn Mạnh Quân, chuyện áp vong ở nước ta ầm ĩ trong thời gian gần đây gây sốc và ngạc nhiên cho toàn xã hội, nhưng với người Mỹ và người châu Âu thì nó chẳng có gì ngạc nhiên. Cách đây cả trăm năm, ở Mỹ và châu Âu cũng nở rộ hiện tượng này. Tuy nhiên, sau khi các nhà khoa học nghiên cứu nghiêm túc, thì họ đã kết luận không có chuyện linh hồn nhập lung tung vào người như thế. Người Mỹ đã công bố một số công trình nghiên cứu, giải mã hiện tượng này. Tiếc rằng, chưa có ai dịch ra tiếng Việt để công chúng sáng tỏ.

Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân trong buổi hội thảo về thôi miên ở Ba Lan.
Là người nghiên cứu về thôi miên, nên Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân cũng phải tìm hiểu về hiện tượng mà người Việt Nam gọi là áp vong. Để trở thành thạc sĩ thôi miên y khoa, lĩnh vực mà anh nghiên cứu nhiều nhất, sâu nhất chính là phần vô thức của con người. Theo anh, các môn phái thiền, nhân điện, yoga, cảm xạ, áp vong, thôi miên đều đưa con người vào trạng thái vô thức. Chỉ có điều, mỗi môn sử dụng vô thức một cách khác nhau và có môn có lợi cho con người, có môn có hại nhiều hơn là lợi.
Bộ não là cơ quan quản lý toàn bộ cơ thể, mọi buồn vui, mệt mỏi, bệnh tật, thăng hoa, cho đến những phát minh vĩ đại đều do bộ não, chứ không phải do tay chân con người. Là chuyên gia thôi miên y khoa, nên anh Quân cũng khẳng định, 95% bệnh tật của con người có nguyên nhân từ tâm lý, kể cả những căn bệnh quái gở như ung thư. Nghiện thuốc lá, rượu bia, thậm chí là thuốc phiện cũng bắt nguồn sâu xa từ tâm lý. Mà những căn bệnh liên quan đến tâm lý thì khó chữa tận gốc vô cùng, nếu như không có phương pháp.
Dù chẳng có vong nào nhập vào phóng viên, song hai nhà ngoại cảm này vẫn khẳng định nhìn thấy vong đã nhập.

Khi một người đi áp vong, bị cái gọi là “vong nhập”, thì người đó sẽ là người không bình thường. Người đó sẽ có vấn đề về thần kinh, tâm thần nhẹ hoặc tâm thần nặng, tùy thuộc vào mức độ các cuộc áp vong và sức đề kháng của bộ não. Tất cả những người hầu bóng mà anh Quân nghiên cứu, tìm hiểu, đều là những người không bình thường.

Nguồn cơn của hiện tượng áp vong là sự tương tác của ám thị lạ và tự ám thị. Khi một người ngồi tập trung trong trạng thái giống như thiền, để đầu óc trống rỗng, thì có nghĩa là người đó đang bắt đầu đưa về trạng thái vô thức. Vô thức có nhiều trạng thái, nếu bắt đầu vô thức, thì người đó vẫn nhận biết xung quanh, song nếu vô thức sâu, thì sẽ không biết gì nữa. Khi cơ thể chìm vào vô thức, thì phần tiềm thức của bộ não hoạt động mạnh. Những giọng nói từ bên ngoài sẽ là ám thị lạ (giọng nói của người xung quanh, của nhà ngoại cảm) và được bộ não ghi lại chuẩn xác như máy ghi âm và ghi hình. Trong trạng thái vô thức, những ám thị này sẽ mạnh vô cùng, mạnh không thể tưởng tượng được.

Khi vô thức tiếp nhận ám thị lạ thì sẽ xảy ra quá trình tự ám thị. Tự ám thị của bộ não còn mạnh hơn ám thị lạ. Nó sẽ khiến bộ não xây dựng, nhào nặn thành những hình ảnh đặc biệt. Nếu vô thức tự ám thị là Chúa, thì người bị “vong nhập” sẽ biến thành Chúa, nếu tự ám thị là liệt sĩ, thì người bị “vong nhập” sẽ biến thành liệt sĩ.

Con người mới sử dụng được 5% khả năng của bộ não. Nếu sử dụng được 1-2% nữa, thì người đó có thể sẽ thành thiên tài, nhưng cũng có thể chỉ là người bình thường. 95% bộ não hoạt động dưới dạng vô thức. Bộ não có khoảng 100 tỉ tế bào liên kết với nhau, nên khả năng của bộ não là một con số vô tận, bí ẩn và rộng lớn như vũ trụ. Vô thức của não bộ sẽ ghi lại mọi thứ xung quanh một cách không ngừng nghỉ, kể cả khi con người đang ngủ. Các nhà khoa học đã chứng minh, não bộ hoạt động và ghi nhớ ngay từ khi thai nhi còn nằm trong bụng mẹ và tính cách đứa trẻ đã bị ảnh hưởng, quyết định từ khi là bào thai.

Hầu hết những thông tin mà não bộ ghi lại đều nằm trong tiềm thức. Những thông tin mà ý thức nhớ được là quá nhỏ. Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân đã sử dụng thôi miên nhiều lần, đưa con người về vô thức và nghe họ kể nhiều chuyện sửng sốt, cực kỳ chuẩn xác thời thơ ấu, mà bây giờ họ không nhớ được một tí gì. Anh Quân đã đưa cho một người trang sách tiếng Trung để quan sát. Bản thân người này không biết tiếng Trung. Xem xong trang giấy đó, người này quên ngay, không nhớ gì nữa. Tuy nhiên, khi thôi miên đưa về vô thức, người đó đã viết lại chính xác những chữ Trung Quốc ở trang giấy đã từng xem đó.

Ví dụ, một người phụ nữ đi áp vong, đang vào trạng thái vô thức, nếu mọi người gọi tên ông nội (người đã chết từ lâu), thì có nghĩa là ám thị lạ đã tác động vào vô thức, khi đó, vô thức sẽ tự ám thị về ông nội và sẽ xây dựng hình ảnh ông nội. Bộ não là cơ quan chỉ huy cơ thể, nên nó sẽ huy động các hoóc-môn, các bộ phận và phản ứng cơ thể, biến người phụ nữ thành ông nội. Những đặc điểm, tính cách của ông nội đã được vô thức ghi vào từ nhiều năm trước, thậm chí từ khi người phụ nữ mới vài tháng tuổi. Nếu ông nội có đặc tính cứ về nhà là quát tháo, mắng chửi, hút thuốc lào, uống nước chè, làm chén rượu… và các hành động đó đã ghi vào tiềm thức người phụ nữ, thì khi rơi vào trạng thái vô thức, người phụ nữ cũng sẽ có những hành động giống như thế. Người phụ nữ có thể nói giọng giống ông nội, nói ra những điều mà bản thân người đó không còn nhớ, khiến những người xung quanh sửng sốt. Thậm chí, nếu áp “vong” của người đã chết trước khi người áp vong ra đời, hoặc chưa gặp bao giờ, thì cuộc “áp vong” cũng giống như thật, bởi vì, vô thức vẫn ghi chép thông tin về người đã chết qua lời kể của người xung quanh.

Tin vào ma quỷ, thần thánh khiến con người mụ mị. Một đại gia
 đã đốt cả ngàn vàng mã, tiêu tốn 400 triệu đồng cho một buổi cúng vong hồn.
Nếu vô thức biết người chết bị thương ở mắt, thì người áp vong có thể sẽ có hiện tượng đau mắt, gãy chân thì kêu đau chân. Nếu người đi áp vong xem phim Trung Quốc nhiều, có thể nói tiếng Trung Quốc, xem phim Mỹ nhiều, có thể nói tiếng Anh cực kỳ chuẩn xác. Đây chính là khả năng siêu việt của vô thức.

Theo Thạc sĩ thôi miên Nguyễn Mạnh Quân, những ám thị lạ và tự ám thị cực kỳ mạnh mẽ, nguy hiểm. Do đó, nếu áp vong ở những trung tâm không chuyên nghiệp, không khoa học, thì con người sẽ dễ dàng biến thành tâm thần. Khi ở trạng thái “vong nhập”, nhà ngoại cảm làm động tác khiến người áp vong thức tỉnh. Khi đó, nếu nói vong đã “thăng” rồi, ám thị sẽ là không còn vong nữa, thì người áp vong sẽ tỉnh táo hoàn toàn. Tuy nhiên, nếu ám thị lạ là vong vẫn nhập, chưa thăng, thì kể cả khi rời khỏi trung tâm áp vong, tự ám thị đó vẫn còn ở vô thức và người áp vong sẽ vẫn có thể biến thành người khác.

Ngoài ra, khi bộ não ở trạng thái vô thức, nếu nhận những ám thị xấu (nói chuyện buồn, chết chóc, bệnh tật, khóc lóc, kêu gào - ám thị này rất nhiều ở trung tâm áp vong) thì vô cùng nguy hiểm. Khi đó, vô thức sẽ biến con người thành một kẻ bệnh tật, suốt ngày buồn chán, ủ rũ, thậm chí tìm cách tự tử, hoặc chết dần chết mòn.

Còn rất nhiều câu hỏi cần trả lời, chẳng hạn như ngoài áp vong, tức là “vong” nhập vào người, thì hiện tượng các nhà ngoại cảm đang tỉnh táo mà nhìn thấy người đã chết hiện hồn trước mặt, rồi người sau khi đi áp vong về, lại nghe thấy tiếng “bề trên” sai bảo, nhìn thấy hình ảnh người chết, nói chuyện với người chết… Theo anh Nguyễn Mạnh Quân, những hiện tượng đó cực kỳ dễ giải thích trong thôi miên. Đó chính là ảo thanh, ảo giác, ảo thị, ảo vọng, do vô thức tạo ra. Nhà thôi miên đều có khả năng biến người bình thường thành “nhà ngoại cảm” nhìn thấy những hình ảnh đó. Anh Quân cho rằng, những chuyên gia thôi miên và bác sĩ thần kinh có một kết luận chung: hầu hết những người có khả năng ngoại cảm là trạng thái của bệnh tâm thần, cần phải điều trị.

Thực chất áp vong, ma nhập là cái gì?

Các nhà khoa học của ta cứ giải thích vong thật, vong giả, rồi ma giả người, người giả ma, ma giả ma… nghe loạn cả lên. Càng nghe các nhà khoa học giải thích, lại càng thấy mụ mị đầu óc với thế giới ma quỷ, thần thánh

Cách đây 4 năm, khi lần đầu tiên chứng kiến hiện tượng áp vong ở Liên hiệp Khoa học công nghệ tin học ứng dụng (UIA), tại số 1 phố Đông Tác, tôi đã không khỏi bất ngờ, kinh hãi. Thú thực, khi chứng kiến cảnh đó, không ai là không nghĩ rằng trên đời có ma quỷ, thần thánh thực sự. Những người khao khát được nhìn thấy “ma”, thì “ma” ở ngay trước mặt, khóc lóc, cười nói, thậm chí, người của Liên hiệp UIA có thể cho “ma” nhập vào những người muốn trải nghiệm. Quả là một câu chuyện kỳ lạ.
TS Vũ Thế Khanh và trung tâm áp vong ở Liên hiệp UIA.

Ngay từ khi đó, biết bao nhiêu câu hỏi hiện lên trong đầu tôi. Hiện tượng ngoại cảm tìm mộ thật vô cùng lý thú, kỳ lạ, nhưng hiện tượng vong nhập còn bí ẩn hơn nhiều. Từ đó đến nay, tôi đã cố công tìm hiểu, song thực sự bế tắc trong cách giải thích.

Tôi đã có dịp trò chuyện với nhiều nhà nghiên cứu, các giáo sư, tiến sĩ ở Trung tâm nghiên cứu tiềm năng con người, Liên hiệp UIA và được tiếp cận nhiều tài liệu nghiên cứu khoa học. Tuy nhiên, tôi thực sự không bị thuyết phục bởi giải mã của các nhà khoa học nước nhà. Gần như tuyệt đối các nhà nghiên cứu tiếp cận trực tiếp hiện tượng này đều kết luận trên đời có linh hồn, ma quỷ, thần thánh thực sự và hiện tượng vong nhập chính là hiện tượng linh hồn của người chết mượn xác người dương thế.
Một cô gái bị "ma nhập", được đưa đến Liên hiệp UIA bắt "ma".

Tôi đã tranh luận với các nhà khoa học rất nhiều và thực sự, càng tìm hiểu, càng nghiên cứu, càng tranh luận, câu trả lời càng rơi vào thinh không. Linh hồn, ma quỷ thực sự là một thế giới đầy bí ẩn, không thể tìm ra được lời giải đáp. Các câu chuyện về áp vong rất thuyết phục, song lại vô cùng mâu thuẫn, thực tế mâu thuẫn với lý thuyết, lý thuyết cũng mâu thuẫn với lý thuyết. Câu trả lời này, lại mâu thuẫn với giải đáp kia.

Những câu hỏi rất khó trả lời như: “Linh hồn sẽ đi đầu thai, nhưng sao áp vong thì linh hồn lại nhập vào người? Chẳng lẽ linh hồn tạm thời rời bỏ người sống để đi nhập vào người khác?”; rồi: “Tại sao linh hồn vốn ở trong cơ thể người bình thường, mà khi nhập vào người sống, lại cứ khóc cười, rú rít như điên loạn?”; rồi: “Linh hồn có tới hàng triệu cái xác, đầu thai hết kiếp này đến kiếp khác, cái xác chỉ là chiếc quần rách vứt đi, vậy linh hồn muốn người thân tìm cái xác nào về?”…

Cuộc sống luôn có những bí ẩn và con người bình thường làm được rất nhiều chuyện kỳ lạ.

Tôi đã nhận được nhiều lời giải thích của các nhà khoa học, các giáo sư, tiến sĩ nhưng không thỏa mãn. Các nhà khoa học của ta cứ giải thích vong thật, vong giả, rồi ma giả người, người giả ma, ma giả ma… nghe loạn cả lên. Càng nghe các nhà khoa học giải thích, lại càng thấy mụ mị đầu óc với thế giới ma quỷ, thần thánh. Nhiều nhà khoa học có trình độ tiến sĩ của các ngành khoa học tự nhiên hẳn hoi, nhưng sau khi nghiên cứu về hiện tượng này, cứ mở miệng ra là nói chuyện ma quỷ, linh hồn, thần thánh, bề trên, âm phủ, thiên đường… Tôi cảm thấy rằng, nhiều nhà khoa học Việt Nam, nghiên cứu về hiện tượng này, không làm sáng tỏ được bản chất, mà lại biến thành người mê tín dị đoan, đi tuyên truyền dị đoan cho xã hội. Không ít nhà khoa học còn lợi dụng chuyện này để kiếm sống, làm giàu.


Có những khả năng đặc biệt của con người đã giải thích được, song có những khả năng chưa giải thích được. Không giải thích được, thì người ta thường liên hệ với ma quỷ, thần thánh!

Nhiều nhà khoa học ở nước ta nghiên cứu về ngoại cảm chả khác gì một chàng trai mới lớn đi tìm hiểu về phụ nữ. Khi chàng trai mới lớn bắt đầu tìm hiểu về phụ nữ liền thấy rằng phụ nữ thật dễ hiểu, chả có gì không hiểu được cả. Hiểu rồi thì yêu, cưới liền. Nhưng sống với nhau rồi, người đàn ông mới thốt lên rằng, thật không hiểu nổi đàn bà. Đàn bà đúng là một thế giới đầy bí ẩn và rắc rối!

Nhiều nhà khoa học của chúng ta nghiên cứu thế giới bí ẩn này thực sự chưa đến nơi đến chốn, song đã chứng tỏ như hiểu cặn kẽ rồi, phát ngôn nhặng xị. Có nhà khoa học, hễ cứ có hiện tượng gì lạ, là xông vào giải thích, công bố trên báo chí, toàn là ma với quỷ. Những đống rơm ở Quảng Nam cháy, nhà khoa học này công bố là do ma đốt, nhà khoa học kia tuyên bố do “động phần âm”, rồi đủ các thế lực siêu nhiên… Cuối cùng thì công an điều tra do trẻ con nghịch ngợm đốt rơm của dân.
Chờ đợi vong nhập trong trung tâm tìm mộ ở Hà Nam.

Rồi chuyện một học sinh ở Nam Định bốc khói ở tóc, nhà khoa học nghiên cứu tâm linh nọ liền tuyên bố ngay là ma hành, cần phải tổ chức cúng bái, đuổi ma. Một bác sĩ bảo chẳng có ma nào cả, cứ chịu khó gội đầu là hết. Quả thực, sau khi gội đầu, tóc nữ sinh nọ hết bốc khói.

Hiện tượng áp vong, gọi hồn, bói toán mọc lên như nấm sau mưa, khiến xã hội tràn ngập không khí dị đoan không thể không trách cứ nhiều nhà khoa học, nghiên cứu chưa đến đầu đến đũa, đã tích cực tuyên truyền dị đoan. Nói thẳng ra rằng, nếu mỗi làng, mỗi xã đều có vài chục ông thầy bói, tử vi, có một trung tâm áp vong giao lưu giữa hai thế giới âm dương, thì có lẽ xã hội chúng ta sẽ quay về thời kỳ đồ đá, con người lúc nào cũng sống giữa hai thế giới âm dương, mụ mị trong ma quỷ, thần linh. Từ bác nông dân đến trí thức, nhà khoa học, quan chức, hễ mở miệng ra là thần thánh, ma quỷ, linh hồn, thì quả thực đáng báo động.
Người dân xã Thanh Mai (Thanh Oai, Hà Nội) tò mò xem vong nhập tìm mộ dưới sông Đáy.

Cũng vì quá tin vào thế giới ma quỷ, linh hồn, nên hiện tượng hóa vàng ngày càng hài ước, tốn kém. Rồi những trung tâm tổ chức cưới xin cho người âm mọc lên như ở Lương Sơn (Hòa Bình) và làng Cố (Như Quỳnh, Hưng Yên). Thật không thể tưởng tượng được cảnh người dương thế lại làm hình nhân nữ hoặc nam, rồi tổ chức cưới xin tốn kém để người âm có được chồng, vợ. Nhà ngoại cảm nói thế nào, vong nói thế nào, người ta liền thực hiện như thế. Mê muội đến thế là cùng!

Tai hại khủng khiếp hơn là các trung tâm chữa bệnh âm đang mọc lên như nấm sau mưa khắp cả nước. Hễ bị bệnh, người ta lại đổ cho bị ma nhập, ma hành… và thế là, người ta không đi bệnh viện chẩn bệnh, mà gặp thầy cúng, pháp sư, nhà ngoại cảm, thầy bói để trị bệnh, đuổi tà. Trong khi đồng bào miền núi đang ngày càng tiến bộ, bỏ dần tập quán bắt ma chữa bệnh, thì chúng ta, những người ở thế giới văn minh hơn, lại đang rủ nhau quay về thời kỳ mê muội.
Vong nhập là hiện tượng bí ẩn, song lại nhiều mâu thuẫn.

Thậm chí, giờ đây, đến trí thức cũng đi cầu thai, rồi chẳng cần có giống đực, cái bụng cứ to như thúng… Thầy pháp bảo không được đi siêu âm, dù bụng to mấy năm rồi không đẻ, thế mà họ vẫn tin một cách mụ mị. Với những con người này, tâm linh đã chiến thắng triệt để khoa học.

Đang bế tắc trong việc tìm lời giải mã hiện tượng vô cùng thần bí này, thì tôi được xem một chương trình truyền hình của một kênh nước ngoài. Chương trình này nói về chuyện “áp vong”, giống hệt hiện tượng áp vong tìm mộ, giao lưu âm dương ở các trung tâm hiện đang mọc lên như nấm sau mưa ở Việt Nam. Tuy nhiên, các nhà khoa học Thái Lan khẳng định đây là thôi miên, chứ không phải vong nhập hay ma quỷ gì cả. Chương trình này đã mở ra hướng tìm hiểu mới cho tôi.

Trong hoàn cảnh đó, thì ở Việt Nam xuất hiện một chuyên gia thôi miên, đó là thạc sĩ thôi miên y khoa Nguyễn Mạnh Quân. Anh Quân vừa về Việt Nam lập Viện nghiên cứu ứng dụng khoa học thôi miên, do anh là viện trưởng. Những cuộc trò chuyện, những buổi theo dõi anh trị bệnh bằng phương pháp thôi miên, khiến tôi sáng tỏ nhiều điều về cái thế giới mà người ta tin là có ma quỷ.

Xác ướp 5.000 năm và những cái chết bí ẩn

Đến tận bây giờ, người ta vẫn không thể lý giải được những bí ẩn xung quanh một xác ướp cách đây 5.300 năm.

Một xác ướp cách đây 5.300 năm đã được bảo quản rất tốt nhờ băng tuyết. Người ta đặt tên cho xác ướp này là "Người băng Otzi". Tên của xác ướp được đặt theo tên của thung lũng nơi nó được tìm thấy. Xác ướp này được một cặp vợ chồng người Đức là Helmut và Erika Simon phát hiện vào năm 1991 trên dãy núi Alps, gần biên giới của nước Áo và Italy.

 Người băng Otzi (Ảnh: Crystalinks)

Các nhà khảo cổ đã xác định đây là xác ướp của một người đàn ông và được xem là xác ướp cổ nhất được bảo quản tự nhiên ở châu Âu. Theo các nhà nghiên cứu, người đàn ông này có chiều cao 160cm, trọng lượng 50kg và chết ở độ tuổi 30-45. Hiện xác ướp này đang được trưng bày tại Bảo tàng khảo cổ South Tyrol ở tỉnh Bozen-Bolzano (Italia).

Mặc dù giới chuyên môn đã thực hiện rất nhiều nghiên cứu nhưng vẫn không thể lý giải được những bí ẩn xung quanh xác ướp này. Đến tận bây giờ, sau 20 năm được tìm thấy, người ta vẫn không biết được thân thế, cuộc đời của người băng. Các nhà khoa học cũng chưa xác định được người đàn ông này chết là do bị giết hay bị hiến tế hoặc gặp phải bão tuyết…

Tuy nhiên, có một sự thật không thể phủ nhận là 7 người liên quan tới người băng Otzi đều đã chết một cách bất thường. Một số người tin rằng, những cái chết đó là do một lời nguyền bí ẩn, người ta vẫn quen gọi là “Lời nguyền của người băng Otzi".
Người băng Otzi được bảo quản rất tốt nhờ băng tuyết (Ảnh: Crystalinks)

Nạn nhân đầu tiên là Tiến sĩ Rainer Henn, 64 tuổi, người đứng đầu đội nghiên cứu xác ướp, ông đã tham gia quá trình khám nghiệm người băng. Năm 1992, khi đang trên đường đến dự buổi hội thảo về người băng Otzi, xe của ông Henn đã đâm vào một chiếc xe khác và ông bị chết ngay lập tức. Cơ quan an ninh đã không tìm được nguyên nhân của vụ tai nạn.

Nạn nhân thứ 2 là nhà leo núi Kurt Fritz, người đã đưa Tiến sĩ Henn cũng như nhiều người khác tham quan nơi tìm ra người băng. Ông bị tuyết vùi chết tại một vùng núi.

Nạn nhân thứ 3 là nhà báo người Áo Rainer Hoelzl - người đã đưa những tư liệu về người băng công bố khắp thế giới. Ông bị chết bởi một căn bệnh lạ khiến ông vô cùng đau đớn trong nhiều tháng sau khi bộ phim tư liệu của mình được công chiếu.

Và ông Helmut Simon - người đã tìm ra xác ướp này - đã trở thành nạn nhân thứ 4. Khi trở lại vùng núi tuyết để ăn mừng vì đã đòi được 50.000 bảng Anh (hơn 80.000 USD) tiền công tìm ra xác ướp, ông này bị một cơn bão tuyết xuất hiện đột ngột vùi chết. Ông Helmut được tìm thấy trong tư thế co ro y như người băng trong một khe núi sâu.

Ông Dieter Warnecke - 45 tuổi, người đã tìm ra chỗ ông Helmut Simon bị chôn vùi - đã trở thành nạn nhân thứ 5. Ông Dieter chết do một cơn đau tim, chỉ vài giờ sau lễ an táng của ông Simon.

Nạn nhân thứ 6 là ông Konrad Spindler, 66 tuổi, là một nhà khảo cổ học, chuyên gia nghiên cứu hàng đầu về người băng. Ông Konrad đột ngột tử vong vào năm 2005 mà không rõ nguyên nhân.

Tiến sĩ Tom Loy, 63 tuổi, người đã phân tích những mẫu máu trên vũ khí và quần áo của người băng, đã trở thành nạn nhân thứ 7. Năm 2005, Tiến sĩ Tom Loy đột ngột qua đời trước khi hoàn thành một cuốn sách về người băng.

Đến tận bây giờ, người ta vẫn không thể lý giải được những bí ẩn xung quanh xác ướp trên. Và cũng không ai biết "lời nguyền" dẫn tới 7 cái chết nêu trên có thật hay không.

Bí ẩn những cái chết xảy ra trùng hợp

Cho tới nay, vẫn không ai có thể biết được lý do tại sao lại xảy ra những sự trùng hợp ngẫu nhiên đến vậy.

1. Đến chết vẫn bị sét đánh

Thiếu tá Summerford là một sĩ quan thuộc quân đội Anh. Tháng 2/1918, khi đang ở Flanders, Bỉ, ông bị một tia sét đánh trúng khiến người bị liệt từ thắt lưng trở xuống. Đến năm 1924, khi ông chuyển tới Vancouver, Canada, thì một lần nữa các tia sét lại nhằm trúng ông mà đánh khi ông đang đi bộ dọc theo bờ sông. Hai năm sau, ông mất nhưng điều này không đồng nghĩa với việc ông thoát khỏi sự ám ảnh về sét. Bốn năm sau khi ông chết, ngôi mộ của ông bị phá hủy do sét đánh.

Thiếu tá Summerford bị sét đánh ngay cả khi ông đã qua đời. (Ảnh minh họa)

2. Tội ác của Jean Marie Dubbarry

Nếu tên của bạn là Jean Marie Dubbarry và bạn là một người Pháp, bạn dễ có thể... gây tội ác? Ngày 13/2/1746, một người Pháp tên là Jean Marie Dubarry bị xử tử vì tội giết cha của mình. 100 năm sau, một người Pháp khác cũng tên Jean Marie Dubarry, cũng bị xử tử vì thực hiện một tội ác tương tự vào ngày 13/2/1846. Thật là một sự trùng hợp không thể tin nổi.

2 Jean Marie chết tương tự nhau

3. Cái chết của vua Umberto

Vào ngày 28/6/1990, vua Umberto của Ý đã ăn tối tại một nhà hàng ở Monza, Ý. Tại đây, ông đã bị sốc khi biết rằng chủ nhà hàng trông giống hệt ông và cũng tên là Umberto. Đáng ngạc nhiên hơn, vợ của chủ nhà hàng lại cũng trùng với tên của nữ hoàng là Margherita. Ngoài ra, nhà hàng còn được mở cùng ngày vua Umberto lên ngôi vua của Ý.


Trùng hợp nữa là cả vua Umberto và chủ nhà hàng đều sinh vào ngày 14/4/1844

Trùng hợp nữa là cả vua Umberto và chủ nhà hàng đều sinh vào ngày 14/4/1844. Đến ngày 29/7/1990, khi vua Umberto được thông báo rằng ông chủ nhà hàng đó đã qua đời trong một tai nạn bí ẩn thì vài giờ sau, nhà vua cũng bị ám sát bởi một kẻ trà trộn trong đám đông chỗ ông đứng.

4. Ba thế hệ trong một gia đình đều chết vì sét


Năm 1899, cảnh tượng một người đàn ông người Ý bất ngờ bị sét đánh chết ngay tại trung tâm quảng trường Taranto, Ý, khiến nhiều người bị sốc. 30 năm sau, con trai ông cũng bị chết một cách tương tự và ở cùng một vị trí với cha mình. Đến ngày 8/10/1949, cháu trai của người đàn ông đầu tiên và là con trai của người đàn ông thứ 2 cũng qua đời y hệt như thế.

Sét là nguyên nhân gây ra cái chết của cả 3 thế hệ trong cùng một gia đình. (Ảnh minh họa)

5. Mark Twain và sao chổi Halley


Tiểu thuyết gia nổi tiếng Mark Twain sinh ngày 30/11/1835, cùng ngày sao chổi Halley xuất hiện và vào ngày 21/4/1835, ông qua đời, đây cũng là lần xuất hiện tiếp theo của ngôi sao này. “Cha đẻ của văn học Mỹ” đã nói rằng ông đến cùng với sao chổi Halley thì ông cũng sẽ ra đi cùng với nó. Và quả nhiên, điều đó đã trở thành sự thật.

Samuel Langhorne Clemens là tên thật của Mark Twain

6. Thảm họa kinh hoàng xảy ra hệt như một cuốn tiểu thuyết


Năm 1898, một cuốn tiểu thuyết vô danh đã được viết bởi Morgan Roberton và nó chỉ được chú ý tới khi con tàu Titanic huyền thoại bị chìm vào năm 1911 vì người ta phát hiện ra những sự trùng hợp ngẫu nhiên đến kinh ngạc. Cuốn tiểu thuyết kể về chuyến đi của một chiếc tàu cao cấp xuyên đại dương tên là Titan và chịu số phận bi thảm hệt như con tàu Titanic. Số lượng hành khách và xuồng cứu sinh trong truyện đều tương tự như các con số ở thực tế.

Sự kiện Titanic đã được dự báo trong tiểu thuyết của Morgan Robertson

Sau đó, Morgan Robertson còn viết một cuốn tiểu thuyết mang tên “Beyond the Spectrum” để mô tả cuộc chiến tranh trong tương lai với máy bay lớn và các vụ đánh bom. Về sau, quân đội Nhật Bản đã tuyên bố chiến tranh và tiến hành đánh bom trên đảo Hawaii với diễn biến hệt như vậy.

Chuyện tử nạn vì 'con đẻ' của nhà phát minh

Trong danh sách này có nhà phát minh ra tàu ngầm điều khiển bằng tay bị chết do chìm tàu, còn người phát minh ra dù trong một lần thử nghiệm nhảy dù từ tháp Eiffel xuống bị tử nạn.

Những phát minh góp phần làm thay đổi cuộc sống loài người. Tuy nhiên, nhiều chủ nhân của chúng đã phải trả giá bằng chính mạng sống của mình trong những lần thử nghiệm hoặc trong những tình huống tình cờ đáng tiếc.
1. Lý Tư
Lý Tư là thừa tướng dưới thời Tần Thủy Hoàng. Ông là người góp công lớn giúp Tần Thủy Hoàng thống nhất chư hầu, đưa Trung Quốc trở thành một nước phong kiến tập quyền, thống nhất về văn tự, đo lường, tư tưởng.

Lý Tư chính là người đã đề xuất cách tử hình "ngũ hình" dành cho các phạm nhân phạm trọng tội. Theo chú thích của Sử ký Tư Mã Thiên, "ngũ hình" gồm chặt chân, chặt tay, cắt mũi, cắt dương vật và chặt đầu. Về sau, Lý Tư bị vu oan phản nghịch. Ông và con trai phải chịu chính hình phạt tàn ác này. Ngoài ra, ông còn bị chu di tam tộc, bêu đầu trước cổng thành. Lúc chết, Lý Tư khoảng 60 tuổi.
2. Henry Winstanley
Henry Winstanley (31/3/1644 - 27/11/1973) là một kỹ sư người Anh, người đã xây dựng ngọn hải đăng Eddystone.


Winstanley rất tin vào sức mạnh của ngọn hải đăng do mình phát minh ra. Ngọn hải đăng này được xây dựng hoàn thành vào năm 1696. Trong trận bão kinh hoàng năm 1703, ông đến tòa hải đăng để sửa chữa một số hỏng hóc thì bất ngờ cơn bão lớn đã làm sập ngọn hải đăng, chôn vùi mạng sống của Winstanley trong chính công trình của mình.
3. Horace Hunley

Trong thời kỳ nội chiến ở Mỹ, kỹ thuật tàu ngầm còn rất hạn chế. Tại thời điểm đó, kỹ sư Horace Hunley đã phát minh ra chiếc tàu ngầm điều khiển bằng tay đầu tiên trên thế giới.

Horace Lawson Hunley (sinh ngày 20/6/1823) tại Tennessee. Ngày 15/10/1863, mặc dù không có tên trong danh sách đoàn thủy thủ, nhưng Hunley vẫn quyết định tham gia chuyến tàu ngầm. Trong lần đó, con tàu bị chìm, Hunley cùng 7 thủy thủ khác đã bị chôn vùi dưới đáy biển. Con tàu sau đó được vớt lên, sửa chữa và mang tên của chủ nhân H. L. Hunley để tưởng nhớ tới ông.
4. William Bullock



William Bullock (1813 - 12/4/1867) là nhà phát minh người Mỹ. Năm 1863, ông phát minh ra máy in quay. Chiếc máy này rất hữu dụng vào thời đó bởi vận tốc nhanh và tiện dụng. Đáng tiếc là 4 năm sau khi phát minh ra máy in quay, khi đang thử nghiệm một chiếc máy mới ở Philadelphia, ông đã bị kẹt chân vào máy. Bàn chân này sau đó bị hoại tử và là nguyên nhân khiến ông qua đời.
5. William Nelson

William Nelson là một công nhân điện ở Schenectady, New York (Mỹ). Năm 1903, ông phát minh ra chiếc xe đạp có gắn động cơ. Khi đó ông 24 tuổi. Trong lần thử nghiệm đầu tiên, ông đi chiếc xe đó lên đồi, bị ngã và chết ngay sau đó.
6. Franz Reichelt

Frantz Reichelt (1879 - 4/2/1912) là một thợ may người Pháp gốc Áo. Ông là người phát minh ra chiếc dù. Năm 1912, trong một lần thử nghiệm dù mới do mình thiết kế, ông nhảy từ tháp Eiffel xuống và tử nạn.
Mặc dù nhiều bạn bè và người thân đã khuyên ông không nên mạo hiểm, nhưng Frantz Reichelt vẫn quyết định nhảy từ tháp Eiffel xuống. Chiếc dù không vận hành theo ý muốn và đâm xuống sàn nhà dưới chân tháp. Ông được đưa tới bệnh viện gần đó nhưng đã qua đời.
7. Thomas Midgley Jr.
Thomas Midgley, Jr. (18/5/1889 - 2/11/1944) là một nhà hóa học, kỹ sư người Mỹ. Trong vai trò là nhà hóa học, ông đã có rất nhiều thành công và cống hiến. Năm 1944, ông được bầu là chủ tịch Hội hóa học Mỹ.

Năm 1940, ở tuổi 51, ông bị bại liệt và trở thành người tàn tật. Những khó khăn trong sinh hoạt đã thúc đẩy ông phát minh ra dây và dòng dọc để người thân có thể nâng ông ra khỏi giường. Tuy nhiên, chính "đứa con đẻ" này đã gây ra cái chết của ông trong một lần ông bị vướng vào dây thừng và bị siết đến chết. Ông qua đời ở tuổi 55.
8. Michael Dacre
Michael Dacre là một phi công người Anh. Dacre chính là người đã sáng tạo ra chiếc taxi bay có tên là Jetpod. Trong một lần thử nghiệm năm 2009 ở Malaysia, chiếc phi cơ 8 chỗ ngồi bị đâm xuống đất tại Taiping, cách Kuala Lumpur 300 km và chủ nhân của nó đã qua đời ở tuổi 53.

Chiếc Jetpod bị đâm ở Malaysia